Chưa một giây phút nào em thấy tim mình không nhớ về anh. Chưa một nỗi nhớ nào đong đầy như khi em nhớ về anh. Mọi chuyện đã trở thành quá khứ, nhưng vết thương hằn in trong tâm hồn em thì chưa bao giờ vơi đi.
Em cũng từng như cô ấy sánh bước bên anh trước ánh mắt ngưỡng mộ của nhiều người. Em mang trong mình một nét đẹp nhẹ nhàng, giản dị, không rực rỡ, chói lóa như cô ấy. Cô ấy cười tươi đi bên anh. Anh và cô ấy, hai người rất đẹp đôi.
Mất anh, em thấy cả thế giới trống rỗng. Mất anh, em như mất đi một nửa tâm hồn mình. Mất anh, em càng nhận ra mình yêu anh nhiều hơn em tưởng.Mất anh, em biết con tim em đã chịu sự tổn thương lớn đến mức nào.
Em cười. Anh vẫn đang sống rất tốt. Lúc mới chia tay anh điều em quan tâm là làm sao sống thật tốt, sống tốt hơn trước kia để anh thấy mình đã sai lầm khi rời xa em. Nhưng sau một thời gian em nhận thấy rằng em mong anh hãy sống thật tốt.
Anh và cô ấy. Em không mong cô ấy sẽ như em, sẽ phải chịu nhiều tổn thương như vậy. Em không thánh thiện để cầu mong hai người hạnh phúc nhưng em sẽ mỉm cười với hạnh phúc của anh và người ấy. Bởi vì em yêu anh.
Đặng Phương Thảo - Guu.vn
Đăng nhận xét