Ông Nguyễn Thanh Mỹ đang giới thiệu với đoàn khách tham quan về những ứng dụng của công nghệ hóa học mà công ty nghiên cứu. Ảnh: MINH TÂM |
Cậu sinh viên thực tập lúng túng thao tác chiếc máy in offset sai quy trình khi có đoàn tham quan hơn 20 người ghé thăm nhà máy. Kết quả không được như ý. Trong khi cậu ta đang bối rối thì một vị khách lên tiếng: “Chắc khách đông quá nên cháu nó sợ”. Đáp lại là một giọng nói ấm áp: “Sợ không con? Đừng sợ nha con...”.
Người động viên cậu sinh viên trẻ là ông Nguyễn Thanh Mỹ, Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc Công ty cổ phần tập đoàn Mỹ Lan đóng ở khu công nghiệp Long Đức, thành phố Trà Vinh - công ty được nhiều người gọi vui là Google của Trà Vinh.
Mười một năm trước, vào năm 2004, khi ông Mỹ từ Canada về Trà Vinh đầu tư xây dựng nhà máy, nhiều bạn bè của ông nói Trà Vinh là một “tỉnh cùng” của miền Tây, giao thông cách trở, lực lượng lao động có tay nghề khan hiếm..., về đó làm gì có đường làm ăn, thậm chí có người còn gọi vui ông là “Việt kiều té giếng”. Tuy vậy, ông Mỹ vẫn quyết tâm thực hiện giấc mơ mà ông đã ấp ủ từ thời còn là một người làm bếp ở Canada, đó là dựng nhà máy và xây trường học trên quê hương của mình.
Chỉ cần đổi góc nhìn
Loại trừ “yếu tố quê hương”, tại sao ông lại chọn Trà Vinh? Trả lời câu hỏi này, ông Mỹ đưa ra lý giải thú vị bất ngờ.Theo ông, về vị trí địa lý, Trà Vinh nằm giữa sông Tiền và sông Hậu, có 65 ki lô mét bờ biển, quanh năm không chịu bão lũ. Về giao thông, ông nói: “Nếu chỉ nhìn giao thông đường bộ thì đúng là cách trở. Nhưng chỉ cần ra biển Ba Động là đã thấy Singapore, Alaska, Vancouver... Đó là cả một thế giới rộng mở”.
Về con người, theo ông, ở đâu cũng khan hiếm nhân tài, TPHCM hay Hà Nội cũng vậy. Muốn có nhân tài, doanh nghiệp bắt buộc phải đầu tư. Ông Mỹ chia sẻ câu chuyện vào năm 2007, tức hai năm sau khi ông thành lập Công ty Hóa chất Mỹ Lan, ông đã phối hợp với trường Đại học Trà Vinh thành lập khoa Hóa học ứng dụng nhằm đào tạo nguồn nhân lực phục vụ các doanh nghiệp tại địa phương. Ngay từ năm học đầu tiên, hàng năm, các sinh viên của khoa đều có bốn tháng thực tập tại Công ty Mỹ Lan với mức lương 2 triệu đồng/tháng. Qua thực tập, sinh viên biết cách làm việc nhóm, học cách làm việc với các kỹ sư, hiểu được tính kỷ luật trong làm việc ở môi trường công nghệ cao...
Quan trọng nhất là khi một số người cho rằng Trà Vinh còn nghèo thì ông Mỹ có cái nhìn rất khác. Ông thấy Trà Vinh là một vùng đất trù phú, giàu có, chỉ là chưa được khai thác. Và do chưa có ai khai thác thì đó chính là cơ hội.
Vạn sự khởi đầu nan
Đến thăm Công ty Mỹ Lan vào một ngày đầu tháng 9-2015, cảm nhận đầu tiên của đoàn tham quan là một màu xanh dễ chịu. Nói không quá, nơi đây giống công viên hơn là một nhà máy ở khu công nghiệp. Với tổng diện tích 20 héc ta, phần dành cho cây xanh đã chiếm đến 10 héc ta.Nhớ lại những ngày đầu khi mới thành lập công ty, ông Mỹ kể cán bộ địa phương cứ thắc mắc tại sao ông được giao đất để làm nhà máy mà lại đi trồng nhiều cây thế! Ông phải mất 3-4 năm để tạo được niềm tin nơi lãnh đạo địa phương, bởi thời đó, Việt kiều vẫn là một “cái tên” không phải lúc nào cũng tích cực.
Đó là chuyện với chính quyền địa phương. Còn với người dân, hóa chất là thứ gì đó rất nguy hiểm! Ông Mỹ kể ông đã phải nỗ lực rất nhiều để người dân hiểu hóa chất không phải là chất độc; hóa chất cũng rất gần gũi trong cuộc sống, từ dầu gội, kem đánh răng cho tới đôi dép nhựa...
Để thuận lợi hơn trong kinh doanh, ông đã quyết định đổi tên Công ty Hóa chất Mỹ Lan thành Công ty cổ phần Mỹ Lan, chuyên nghiên cứu, sản xuất và ứng dụng hóa chất tinh khiết dùng trong lĩnh vực quang điện tử, in kỹ thuật số; nghiên cứu và sản xuất máy in phun công nghiệp công nghệ cao như LotoJet, VJet 1000 series, VJet 2000 series ...
Mở rộng hoạt động
Sau khi Công ty Mỹ Lan đi vào hoạt động ổn định, ông Mỹ quyết định thành lập thêm hai công ty là Công ty Sản xuất vật tư ngành in Mỹ Lan (nghiên cứu, phát triển, sản xuất bản kẽm in offset và vật tư ngành in) và Công ty cổ phần MyLan Quang Điện tử (nghiên cứu, phát triển, sản xuất và cung cấp dịch vụ cho các vật liệu màng mỏng polymer đa năng dùng trong công nghệ quang học, điện tử, in kỹ thuật số, đóng gói bao bì thực phẩm, dược phẩm).Nếu Công ty MyLan Quang Điện tử còn khó khăn trong việc tìm thị trường thì Công ty Sản xuất vật tư ngành in Mỹ Lan được xem là con gà đẻ trứng vàng của tập đoàn. Tổng doanh thu năm 2014 của tập đoàn vào khoảng 500 tỉ đồng, trong đó, 80% đến từ thị trường nước ngoài. Riêng thị trường bản in offset trong nước, Mỹ Lan chiếm 60%.
Nhìn nhận về thị trường in thế giới, ông Mỹ cho biết doanh thu của toàn thị trường hiện vào khoảng 900 tỉ đô la Mỹ, trong đó 50% đến từ lĩnh vực truyền thông và 50% đến từ ngành in đóng gói bao bì. Dự đoán đến năm 2020, độ lớn của thị trường lên đến 1.000 tỉ đô la Mỹ với 60% đến từ ngành in bao bì và 40% từ lĩnh vực truyền thông.
Mặc dù việc kinh doanh ở thị trường trong nước gặp nhiều khó khăn do sự cạnh tranh về giá từ các nhà cung cấp Trung Quốc, nhưng với những lợi thế công nghệ in offset thế hệ mới, ông Mỹ tự tin Mỹ Lan sẽ thành công trong các thị trường cao cấp, đặc biệt là những khách hàng lớn tại Bắc Mỹ.
Ngoài ba công ty trên, ông Mỹ còn tiết lộ việc đã đầu tư 15 triệu đô la Mỹ vào dự án Internet of things tại cù lao Long Trị với 40 kỹ sư làm việc, nhằm đón đầu những xu hướng công nghệ mới.
Nhờ con người và vì con người
Ông Mỹ cho rằng sự thành công của Mỹ Lan là từ sự đóng góp rất nhiều của đội ngũ nhân viên có độ tuổi trung bình chưa đến 27. Ông có nhận xét rất tích cực về lớp người trẻ: “Học sinh sinh viên của chúng ta rất sáng dạ, nhưng thiếu sáng tạo, một phần vì thiếu kỷ luật nhưng một phần là do giáo dục của chúng ta không cho phép họ nghĩ khác. Ở trường, nghĩ khác thì không được rồi, còn khi ra đời đi làm, nghĩ khác cũng đâu có dễ! Việc của tôi rất đơn giản. Tôi cho họ được quyền nghĩ khác. Có nghĩ khác thì mới làm khác. Có làm khác thì mới nói đến sáng tạo, đến cạnh tranh”.Chỉ tay vào cái máy rửa bản kẽm với giá công ty bán ra đại lý là 6.000 đô la Mỹ, trong khi chi phí sản xuất là 3.900 đô la Mỹ, ông nói: “Cái này toàn là do những nhân viên trẻ của công ty làm ra”.
Anh Đoàn Minh Khôi, một nhân viên trẻ của công ty - người quản lý dự án chế tạo chiếc máy nêu trên, cho biết tất cả nhân viên trong công ty đều gọi ông Mỹ bằng “chú” rất thân mật. Anh chia sẻ: “Chú chỉ đưa ra yêu cầu, chúng tôi tự lên thiết kế và trình chú duyệt. Mọi giải pháp, dù hay dù dở, đều được khuyến khích. Làm việc với chú, tôi học được rất nhiều điều, không chỉ gói gọn trong kiến thức chuyên môn”.
Nếu mọi thành công của công ty nhờ vào con người thì công ty cũng có nhiều chính sách vì con người: một không gian sống đầy màu xanh, một môi trường làm việc thân thiện, những bữa cơm (sáng, trưa, chiều) tươm tất, những người làm việc trên năm năm, tùy từng vị trí, sẽ được công ty cấp cho những loại căn hộ khác nhau.
Ông Mỹ tâm sự: “Người Việt mình giỏi lắm, vấn đề là có biết cách phát huy năng lực của họ hay không mà thôi”.
Ông Nguyễn Thanh Mỹ sinh ra và lớn lên ở làng Thanh Mỹ, huyện Châu Thành - Trà Vinh. Ông từng học tại Đại học Kỹ Thuật Phú Thọ (nay là Đại học Bách Khoa TPHCM), sau đó ông sang Canada vào năm 1979.
Năm 1990, ông lấy bằng tiến sĩ với đề tài về “hợp chất cao phân tử liên hợp điện quang” tại Trung tâm Nghiên cứu khoa học năng lượng và Vật liệu INRS - Energie et Materiaux, Varennes, Quebec. Ông từng làm việc tại các công ty IBM, Sun Chemical và Kodak Polychrome Graphics.
Năm 1997, ông thành lập Công ty American Dye Source, Inc (ADS), chuyên nghiên cứu hóa chất, vật liệu ngành in và kỹ thuật quang điện tử tại Canada.
Năm 2004 ông về Trà Vinh khởi nghiệp. Công ty Hóa chất Mỹ Lan ra đời vào năm 2005 và phát triển mở rộng đến hôm nay thành Công ty cổ phần tập đoàn Mỹ Lan gồm ba công ty: Công ty cổ phần Mỹ Lan, Công ty Sản xuất vật tư ngành in Mỹ Lan và Công ty cổ phần MyLan Quang Điện tử.
Đăng nhận xét