Lấy nhau hơn 7 năm nay, Lâm – chồng Hà luôn được mọi người trong phố ca tụng là người chiều vợ. Hà hạnh phúc vì chồng luôn là chỗ dựa tinh thần cho ba mẹ con cô. Hễ cứ có việc gì khó khăn nặng nhọc là Lâm lại tranh làm giúp vợ, anh luôn bảo vợ cứ chăm con cho tốt còn mọi thứ trong gia đình để anh lo. Cuối tuần nào mọi người cũng thấy gia đình Lâm đưa nhau đi chơi. Nhìn họ tíu tít cười đùa bên nhau, ai lấy cũng ao ước gia đình mình giống nhà Hà.
Vẫn như mọi tối, Hà đều khuyên vợ đừng cố làm việc khuya đi ngủ sớm không lại nhanh xuống sắc. Nghe thấy hai từ “xuống sắc” là cô sợ hãi, vội vàng lên giường ngủ ngay. Hà quen với vòng tay âu yếm của chồng mỗi đêm rồi, thiếu hơi chồng là cô không chịu được. Nhưng cô lại có tật xấu là cứ đặt mình xuống là ngủ như chết, sấm đánh ngang tai không biết gì.
Chắc do tối cô nấu chè ăn, nên đêm đang ngủ cô buồn đi vệ sinh quá đành lọ mọ dậy. Nhìn sang bên cạnh không thấy chồng đâu, cô cũng nghĩ anh đi vệ sinh rồi hay chăng? Ra đến nhà vệ sinh không thấy chồng, không biết muộn thế này anh còn chạy đi đâu không biết, trong nhà cô tìm khắp nơi không thấy. Chạy ra ngoài sân xem anh có ngồi ngoài đó không, nhưng cũng không thấy chồng đâu. Nhìn ra tường phía bên phải gần cổng, cô thấy chồng mình đang cố gắng vượt bức tường 2m kia để sang nhà hàng xóm. Không hiểu anh định làm gì mà mò mẫm sang nhà người ta đêm hôm như thế. Anh không phải sang đấy ăn trộm rồi, vậy anh sang đấy làm gì?
Nghĩ thế, nhưng cô không dám lên tiếng gọi chồng. Để xem anh định làm gì. Hà vội lên tầng 3 ngó sang nhà hàng xóm, thì cô lại thấy Phương – Người hàng xóm ra mở cửa cho chồng vào. Cô như chết lặng khi thấy họ ôm hôn nhau ngay ở cửa.
Thì ra đêm hôm anh tỉnh giấc dậy là sang nhà cô ấy sao. Anh nhân cơ hội chồng cô ta đi công tác mà sang tòm tem như vậy. Không biết hai người qua lại với nhau lâu chưa, mà cô và mọi người xung quanh không hề hay biết. Tại sao họ lại phải lòng nhau và dẫn đến cơ sự này. Chồng cô luôn được mọi người khen gợi là yêu thương vợ con, vậy mà anh lại làm như thế này sao?
Hà bật khóc, ngã gục xuống nền nhà. Cô như chết lặng khi nhìn thấy những hình ảnh không nên nhìn kia. Cô muốn đứng dậy sang nhà cô ta mà bắt quả tang họ đang hú hí với nhau, nhưng đôi chân Hà không thể đứng dậy. Cô đau đớn, tuyệt vọng vô cùng. Một lát sau Lâm lại vượt tường về nhà với sự giúp đỡ của Phương. Vào trong phòng không thấy vợ đâu, anh vội trèo lên giường ngủ. Nhưng vừa hay Hà đi xuống tát bốp cái vào mặt chồng.
- Tại sao anh lại làm thế với mẹ con em, hai người như vậy lâu chưa? Hay đêm nào anh cũng vượt tường sang nhà cô ta?
- Em nói gì vậy? Cô nào cơ chứ?
- Cô nào ư? Những gì anh và cô ta vừa mới làm tôi đều nhìn thấy hết cả rồi.Anh định chối nữa ư?
- Em….không phải thế đâu. Anh chỉ sang sửa giúp cô ấy cái bóng điện thôi.
- Vậy à. Cái bóng điện nhà cô ta hay hỏng nhỉ? Lại toàn bảo anh sửa hộ vào ban đêm thế à.
- Thôi, từ mai anh bảo cô ấy tìm người khác sửa dùm. Thôi ngủ đi em.
- Đây không phải chỗ anh ngủ. Anh sang nhà cô ta mà ngủ. Chỗ này không dành cho người phản bội.
- Em….
Sáng hôm sau vừa hay chồng cô hàng xóm kia về. Hà làm ầm mọi chuyện lên để chồng cô ta biết, mọi chuyện vỡ lở chồng cô ả kia sang đánh cho Lâm một trận thừa sống thiếu chết, mặc cho Lâm có van xin thế nào. Ngay sau đó Hà để tờ đơn ly hôn trước mặt chồng, rồi đưa con về nhà ngoại.
Thật không ngờ một lần thức giấc dậy đi ngoài, Hà lại phát hiện được chuyện tày trời chồng làm. Lúc quyết định viết tờ đơn ly hôn cũng là lúc trái tim Hà đau đớn, vụn vỡ từng mảnh vì chuyện ngày hôm nay. Yêu chồng lắm đấy, nhưng chuyện này làm sao cô có thể tha thứ cho anh được chứ.
Hạ Vi/Theo Một thế giới
Đăng nhận xét